TỪ MỘT NGƯỜI CHẰM Zn VỚI TIẾNG ANH, MÌNH ĐÃ BỎ TÚI 9Đ MÔN TIẾNG ANH Ở TRƯỜNG ĐH NHƯ THẾ NÀO?
*chằm Zn = trầm cảm (từ mới của genZ
)
Nghe - Nói là 2 kỹ năng khó nhằn nhất đối với bản thân mình. Theo mình thấy, đó là cách dễ dàng nhất để đánh giá sự hiệu quả trong việc sử dụng ngôn ngữ của mỗi người. Dưới đây là câu chuyện học tiếng Anh của mình nè!
Trong suốt thời gian học cấp 2, cấp 3 mình đã học tiếng Anh rất tệ, hầu như khi đi thi chỉ mong đủ điểm đậu. Còn về Speaking và Listening thì “miễn bàn”. Mình cũng không để tâm nhiều vì mình học ngành khối A. Mãi đến khi vào Đại học, khi tiếng Anh trở nên phổ biến hơn và chương trình học của mình 40% là học môn tiếng Anh, mình dần nhận ra mình đã yếu Nghe - Nói thế nào.
Mình bắt đầu tìm trung tâm để học tiếng Anh giao tiếp. Mình đã chọn một trung tâm có giáo viên bản ngữ để có môi trường giao tiếp nhiều hơn. Nhưng không may, nó không mang lại nhiều kết quả như mình nghĩ.
Mình được học một lớp level 2, học với giáo viên Philippines. Trong lớp mình nghe hiểu được khoảng 80-90% giáo viên giảng, nhưng vấn đề ở đây là mình không nói được một câu nào hoàn chỉnh. Giáo viên cho học nói theo mẫu câu có sẵn và thực tập nói theo chủ đề trên lớp, mỗi ngày 1 chủ đề khác nhau. Cứ như vậy đến hết khóa, mình vẫn không tự nói được câu hoàn chỉnh theo ý mình.
Mình cảm thấy tiếng Anh thật khó nhằn. Lúc đó, mình đã làm việc phục vụ ở một nhà hàng Nhật. Khách hàng ở đây đa phần là người nước ngoài. Ở đó bắt buộc mình phải order cho khách bằng tiếng Anh.
Ban đầu mình rất sợ nói sai, nhưng mình nghĩ “Không sao đâu, chỉ cần họ hiểu ý mình là được”. Thế là mình "liều mạng" nói tiếng Anh với khách nhiều hơn. Dần dần mình đã vượt qua nỗi sợ nói tiếng Anh, bắt đầu tự nói được những câu đơn giản một cách lưu loát hơn trước.
Sau tháng ngày đó, mình tự tin nói hơn rất nhiều. Nhấn mạnh là mình vẫn chưa nói đúng 100% ngữ pháp hay phát âm, khác biệt chỉ là mình không còn ngại tiếng Anh như trước.
Rồi mình đã đi học ở một trung tâm tiếng Anh với giáo viên người Việt, mình đã được sửa phát âm, học ngữ pháp bài bản hơn, mình được quay video để sửa phát âm, thuyết trình trước lớp. Mình tự luyện nói nhiều hơn ở nhà, bật mí là “tự mình nói chuyện trước gương” (self-talk).
Trong khoảng thời gian này mình còn coi phim Mỹ phụ đề tiếng Anh, coi TV Shows, Beauty Blogs... để luyện nghe. Tại vì nghe nhiều thì nói tốt hơn nè.
Thế là sau khoảng 6 tháng, mình hoàn thành bài thuyết trình tiếng Anh trước lớp ở ĐH. Kết quả thật bất ngờ, mình có thể phản biện câu hỏi tiếng Anh mà không cần chuẩn bị nội dung trước. Hình bên dưới là bảng điểm của mình.
Bật mí, mình còn vượt qua được vòng "Thuyết trình xử lý tình huống bằng tiếng Anh - Assessment Center" của AIESEC trước những đối thủ "nặng ký" nữa nè.
Mình biết rằng, một số bạn vẫn còn rất ngại khi nói tiếng Anh. Các bạn sợ sai, sợ người khác phán xét. Nhưng bạn ơi, chúng ta là người học ngôn ngữ, chúng ta có quyền được sai và được sửa lỗi. Nếu không có môi trường để thực hành, hãy tự tạo lấy môi trường cho mình. Nếu không có phương pháp và tài liệu học, hãy tự mình nghiên cứu hoặc tìm một nơi đủ tin tưởng để học tập nhé.
***Don't be afraid of making mistakes. People often get things wrong. Good language learners notice their mistakes and learn from them. ***
*(Đừng sợ mắc lỗi nha. Mọi người cũng thường sai mà. Những người học ngoại ngữ tốt sẽ chú ý những lỗi sai và học từ nó.) *
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét